Thung lũng tình yêu

Hạnh phúc tuyệt vời khi được âu yếm người đẹp lần đầu. Cụ ngất ngây ngắm người yêu khi voan choàng vừa rơi xuống. Trời ạ, người đâu mà đẹp, sẵn đúc một toà thiên nhiên thế này nè?
Những đường cong gấp khiến những pilots xe đua thể thức 1 loại siêu như Michael Schuhmacher còn phải rùng mình ái ngại. Đồi núi trập trùng, khiến những nhà thám hiểm đã từng chinh phục đỉnh Everest phải chùn chân. Quả là thập phần hoàn mỹ.
Cụ cứ ngớ người ra, chợt hỏi:
- Em ơi, anh có phải là người đầu tiên được ngắm trọn vẹn bức tượng nghệ thuật siêu đẳng này không?
- Phải rồi anh yêu!
Cụ sung sướng lắm và bắt đầu khám phá, càng khám phá càng kỳ thú. Song cụ lo ngại:
- Và anh cũng là người đầu tiên được thám hiểm những vùng cấm địa hở em?
- Phải rồi anh yêu!
Cụ đê mê ngây ngất. Nhưng lại hỏi:
- Thế anh cũng là người đầu tiên đá phạt 11m50 để phá lưới chứ?
- Phải rồi anh yêu!
Sau khi chinh chiến cuộc tàn. Cụ ôm người yêu vào lòng hỏi nhỏ:
- Em nói thật cho anh hay, có phải anh là người đầu tiên đặt chân vào Thung Lũng Tình Yêu không?
Người yêu của cụ đang buồn ngủ, nàng trả lời với giọng hơi trách hờn:
- Khổ quá, sao đàn ông già các anh ai cũng hỏi những câu tương tự như vậy???
Thế rồi, dần dần cô vợ trẻ rất yêu chồng, niềm hạnh phúc và là giấc mơ của bất kỳ người đàn ông nào. Chỉ mỗi tội thỉnh thoảng cô vẫn “ngố”.
Chẳng hạn, một buổi sáng sau khi vợ chồng vừa xong “chuyện vợ chồng” cô thấy ông xã ngâm mình trong bồn tắm đầy sữa, cô quan sát một hồi rồi gật gù như một nhà hiền triết:
- Em biết anh làm thế để làm gì rồi!
- Làm gì nào?
- Anh đang “nạp sữa” để bù lại...
Chồng cô cười... sặc sữa. Không biết cô nói để bù cho cái gì, nhưng đúng là ngây thơ đến đáng yêu.
Cứ như thế, ngày lại ngày, cuộc sống của họ thật hạnh phúc. Tiếc thay, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Chàng đã cao tuổi nên sức có hạn, đêm hôm ấy chàng đã “hi sinh” trong lúc “làm nhiệm vụ”.
Cô gái buồn bã khóc lóc cả ngày. Vừa khóc vừa nguyền rủa những người đã phát minh ra ô tô. Mẹ cô lo lắng, sợ con phát điên nên bà dọn đến ở cùng cô.
Một hôm, thấy con gái có vẻ tỉnh táo, bà mẹ thủ thỉ hỏi chuyện:
- Sao con lại ghét ô tô làm vậy? Có phải chồng con bị tai nạn ô tô đâu?
- Nhưng cũng gần như vậy mẹ ạ.
- Nghĩa là thế nào?
- Anh ấy cao tuổi nên chúng con “sinh hoạt” rất ít, mỗi tuần chỉ hai lần. Và quy định vào đúng hai ngày có tiếng chuông nhà thờ.
- Thì sao?
- Anh ấy có thói quen “làm” theo nhịp chuông nhà thờ. Đối với anh ấy thì chuyện đó không khó lắm, nhưng... Hu, hu...
- Rồi sao con?
- Đêm hôm ấy, chúng con đang vui theo những tiếng chuông nhà thờ đầu tiên thì có chiếc xe cứu hỏa chạy ngang rú còi dồn dập!


Khách Quen

Muốn gây một bất ngờ nho nhỏ, một cô vợ quyết định đưa chồng tới một câu lạc bộ thoát y vũ nhân ngày sinh nhật của anh chồng. Khi họ tới câu lạc bộ, người gác cổng nói:
- Chào Dave! Anh khỏe không?
Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa.
- Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà.
Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn:
- Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser?
- Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ.
Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ:
- Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không?
Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những lời bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm:
- Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi!
Vợ ngủ chưa
- Aloo anh à, em nhớ a quá.
- Uhm a cũng nhớ e lắm.
- Vợ anh đã ngủ chưa?
- Vợ anh ngủ rồi, mình ra ngoài gặp nhau đi em.
- Ok anh, vợ em cũng ngủ rồi.

Thân Phận đàn ông là thế này đây

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi. Nhất vợ nhì trời là chuyện tự nhiên.

Đàn ông sợ vợ thì sang.
Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.

Đàn ông không biết thờ bà.
Nghe lời vợ dạy là hàng trượng phu.
Đàn ông đánh vợ là ngu.
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười năm.
Đến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trong hãy còn son.
Tôi thì đinh ốc bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời.
Tề gia nội trợ tôi đây bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu.
Chiều về rửa chén cũng ngầu như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày.
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà lau cửa chẳng màng.
Ôi thôi oanh liệt ngang tàn còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu.
Xin nàng nghỉ phép nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài.
Tung ra một chưởng chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau.
Em ăn em nói ngọt ngào dễ nghe.
Cho nên tôi mới bị lừa.
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng.
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoan.
Một lòng thờ vợ sắt son.

Còn non còn nước thì tôi còn thờ.

Nợ vợ nhiều tháng vợ đòi

Lời cảnh báo của cô vợ trẻ gửi chồng đã nhiều tháng nợ “thuế thân” vì đi làm ăn xa.
Làm ruộng mãi mà chẳng dành dụm được mấy đồng, anh nông dân nọ quyết chí lên thành phố kiếm cơm. Sau vài tháng, anh nhận được thư vợ:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Anh chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”

Đọc thư chồng xong, cô vợ nóng lòng quá nên gửi tiếp:

“Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công”

Anh chồng hồi đáp:

“Biết ruộng lâu ngày để trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không?”

Vợ rằng:

“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”

Chồng bực mình, tiếp:

“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng”

Cô vợ chịu không nổi… gửi tiếp :

“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”

Anh chồng càng tức giận hơn:

“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”

Vợ:

“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”

Chồng nghe thế liền gửi lại:

“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”

Hôm sau, chồng nhận được tin sét đánh từ vợ:

“Luật mới ban hành ông biết không?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công

Tướng mà như thế này thì chết

Có một vị Tướng quân thời nhà Tống được lệnh vua ra canh giữ biên ải. Suốt 4 tháng liền trong doanh trại ko có phụ nữ cho nên ông ta cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu. Có một điều lạ là quân lính của ông ta thì thằng nào thằng nấy mặt mũi tươi rói. Một hôm ôm bắt một thằng lại hỏi:
“Tụi mày sống trong doanh trại mấy tháng ko có phụ nữ mà vẫn vui vẻ phây phây. Chúng mày đã làm gì? Khai mau?”
Tên lính sợ hãi đáp:
“Dạ, bẩm Tướng quân… bọn con dùng ngựa…” anh lính ấp úng trả lời.
“Cút ngay, ko tao chém. Thằng bệnh hoạn!” viên Tướng quát.
Viên tướng nghĩ đi nghĩ lại, thấy cũng có lý. Khuya hôm đó đợi cả doanh trại đi ngủ ông ta lén lút bắt 1 con ngựa cái làm thử, thấy sướng sướng nên tâm trạng vô cùng phấn chấn. Sáng hôm sau ông gặp tên lính và hỏi với thái độ vui vẻ:
“Ê, nói tao nghe. Chúng mày dùng ngựa như thế nào?”

“Dạ, bọn con dùng ngựa vào làng tìm kĩ nữ ạ.”

Mời Cơm

Một sinh viên năm thứ nhất vào thăm bác ở Hà nội đúng lúc bác đang ăn cơm
- Cháu chào bác ạ
- À, cháu đấy à? Ăn cơm chưa?
- Dạ cháu chưa ăn ạ
- Cháu cứ đùa, bác là bác hỏi thật đấy
- Dạ cháu chưa ăn thật ạ
- Thằng này, chỉ được cái đùa dai. Thế ăn thật chưa?
- Dạ cháu chưa ăn thật mà
- Uhm.. bác có lòng thành hỏi thật mà mày cứ đùa với bác hòai. Bác hỏi lần nữa nhé: ăn thật hay chưa nào?
- Dạ cháu ăn rồi ạ
- Ừ có thế chứ, phải thật thà vậy chứ


Lấy vợ không mất gì

Một anh chàng nghèo rớt mồng tơi, bao nhiêu lần xin cưới, cha mẹ cô gái đều thách cưới bằng những món hồi môn quá đắt tiền khiến anh ta nhiều phen nản chí.
Rồi một hôm, anh ta mang tới nhà gái một vật hình tròn mỏng dính bằng nhựa, đường kính khoảng 12 cm, giữa có lỗ thủng kèm theo một câu nói rất ngắn gọn, bỗng nhiên nhà gái đổi ý, đồng ý cho làm đám cưới ngay, mọi chi phí đều do nhà gái tổ chức.
Sau lễ cưới linh đình, bạn bè hỏi anh ta bí kíp, vật đó là cái gì? Đã nói câu gì khiến nhà gái chấp nhận? Anh chàng này bật mí:
- Rất đơn giản, vật đó là một chiếc đĩa DVD.
Còn câu nói là:
- “Cưới hoặc clip này sẽ được tung lên mạng?”.
Tất nhiên đó phải là đĩa phim chỉ có 2 diễn viên, tớ và con gái họ, quay rất nét, hành động trong phim lặp đi lặp lại, hầu như không có lời thoại.


Bó tay với cô dâu mới

Bữa tối tại nhà của chú rể, mọi người vui mừng đón tiếp nàng dâu mới.

Cô dâu lên tiếng:

- Mến chào tất cả người nhà thân thương của con. Trước hết, con xin mọi người hãy an tâm là sự gia nhập của con sẽ không làm thay đổi công việc hằng ngày.

Bố chồng hỏi:

- Ý của con là gì?

- Ý con muốn nói là những người rửa chén nên tiếp tục rửa chén. Những người giặt áo quần cũng xin giữ yên như vậy. Còn ai lo chuyện quét dọn thì vẫn tiếp tục quét dọn.

Mẹ chồng hỏi:

- Thế thì cô đến đây để làm gì?

Nàng dâu bình tĩnh trả lời:

- Con ấy à? Công việc của con là đến đây làm vui lòng con trai của mẹ ạ.

Nguồn vnxpress

Trong cuộc thi đố

Trong cuộc thi đố em, ngoài những câu hỏi về văn hóa còn có các câu hỏi về kiến thức. Giáo viên điều khiển chương trình chậm rãi bốc câu hỏi lên đọc:

- Theo em, người Việt Nam đầu tiên bay vào không gian là ai?

- Re…eeng! Re…eeng!

- Mời đội A.

- Thưa thầy, đó là Từ Thức lên không gian và đã lạc động Thiên Tai…

- Mời đội B.

- Thưa thầy, đó là Thánh Giống cưỡi ngựa bay trước ạ.

Bư đứng bên ngoài bổ sung:

- Trật lất, đó là chú Cuội đã bay lên cung trăng ngồi ôm gốc đa lâu lắm rồi chứ bộ!

Người điều khiển chương trình ???

Cứu Bạch Mã Ôn

Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh.

Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng.

Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi: Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không?

Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng....Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn: Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết.

Giá vé. Người lớn: 20 lượng. Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75%. Dưới 12 tuổi: Tính 50%. Mua mười vé tặng một vé.
Ký tên: Thổ Địa.

Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi: Tôi là người tu hành, có thể free một lần không?

- Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế?

- Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi tai ở đằng sau: Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không?

- Chính là bần tăng.

- Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không?

Đường Tam Tạng tự ái nói: Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây.

Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái: Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật.

- Thổ địa vỗ vai: Ông anh yên chí đi.

- Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên.

- Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay.

- Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây?

- Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này.

- Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? Đường Tam Tạng kêu lên: chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa.

- Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong. Thổ Địa chạy theo la oai oái:

- Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả?

Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi. Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên: Sư phụ, mau cứu đệ tử.

- Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi.

- Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu.

- Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi?

- Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát.

- Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh.

Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành. Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên: Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi.

Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa: Dám lấy ta làm vật trưng bày hả?

Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói: Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao?

- Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói: Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh.

- Thật chứ? Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả công. Free thù lao chứ?

- Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn.

- Thế thì được, chúng ta lên đường.

Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu. Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên:

- Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây.

- Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ?

Tôn Ngộ Không cười khẩy: Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con.

- Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu: Sư phụ chơi con này được chứ?

- Ta không có bằng lái xe.

- Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes: Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy:

- Đã nói không có bằng lái xe mà lị.

- Tôn Ngộ Không bĩu môi: Sư phụ nhà quê khủng khiếp.

Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm: Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không?

Con rồng kêu lên oai oái: Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi.

- Thế mi là ai?

- Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi.

- Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. Tôn Ngộ Không cười khẩy: mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à?

Con rồng cười phá lên: Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi.

Tôn Ngộ Không quê độ gắt: Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào?

- Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm.

- Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ.

- Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca?

- Thế mày là đàn ông hay đàn bà? Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống.

Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói: Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy.

Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói: Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi.

- Rồi ông cúi xuống nói nhỏ: Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế?

- Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu.

- Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé!

Người chồng chết vì vợ mang thai

Người chồng khi biết vợ có thai thì vô cùng vui mừng. Anh muốn cho tất cả mọi người biết tin này nên lấy điện thoại của vợ nhắn tin: "Tôi đã có thai" gửi đi cho tất cả mọi người trong danh bạ.

Được một lúc thấy mẹ vợ trả lời: "Sao nói là chồng con không sinh được, con lại quan hệ với thằng nào?".

Anh rể trả lời: "Cô tính xử lí thế nào?".

Tiếp theo là bạn thân nhắn: "Tao đã khuyên mày bao nhiêu lần rồi bảo đừng đi chơi bậy nữa mà mày không nghe tao, thế chồng mày biết chưa?".

Tiếp theo một người bạn thân nhắn tin: "Chúng ta đã nửa năm không gặp nhau, cô đừng đổ lên đầu tôi".

Đồng nghiệp nhắn: "Không phải chứ? Mới 2 ngày mà".

Cấp trên trả lời: "Tôi cho cô 10 triệu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi".

Khách hàng nhắn tin: "Được rồi, cô đừng hù dọa tôi, ngày mai cô tới nhà tôi, chúng ta sẽ ký hợp đồng".

Một người lạ nhắn: "Cô ly dị, chúng ta sẽ giữ đứa bé".

Một người lạ khác nhắn: "Hôm đó còn có giám đốc, không phải cô tính nói là của tôi chứ?".

Và một người lạ nữa nhắn: "Đừng đùa chứ, tôi đã phẫu thuật triệt sản".

Chồng lăn ra bất tỉnh :-"
Nguồi từ vnexpress.net